Thế rồi mùa đông cũng lặng lẽ sang

Sáng nay, trời vẫn nắng và oi bức, nhưng đến buổi trưa, gió bắt đầu thổi. Gió ào ạt cuốn tung bụi đất, cuốn cây cối đổ nghiêng. Cùng với gió hơi lạnh tràn trong không khí.

Cái rét gọi lấy thêm chăn ra đắp, lôi tất đi cho đỡ lạnh chân, mặc thêm áo khoác, quàng thêm chiếc khăn. Sáng nay trong cái gió lồng lộng, cái rét run rẩy, mọi người đã khoác thêm mấy lớp áo và lòng khe khẽ nụ cười chào đón một mùa đông an lành và rực rỡ.

Nếu bạn không phải là người sinh ra ở Bắc, mùa đông thật khó chịu. Mùa đông là những ngày rét căm căm, gió hun hút thổi, chỉ sờ tay vào nước thôi cũng thấy rùng mình vì lạnh. Lại có những ngày đông mưa dầm dề, lâm thâm dai dẳng vài ngày chẳng dứt, nhà cửa quần áo ẩm mốc. Rồi lại có những ngày trời bất ngờ hửng nắng, nắng nhưng vẫn lạnh và hanh đến khó chịu, da khô quá mức đến nỗi trở nên sừng hóa, mất độ đàn hồi gây ra nứt nẻ. Mùa này, nhìn những em bé má đỏ hồng hồng sao mà thương đến thế.

Thế nhưng với chúng tôi, những người sinh ra và lớn lên ở vùng đất này lại có một tình yêu mãnh liệt với mùa đông khắc nghiệt. Trong cái gió rét căm căm, cái nắng hanh hao đến khó chịu, chúng tôi vẫn thấy mùa đông của mình đẹp đẽ xiết bao.

Đấy là một mùa đông đầy màu sắc. Áo len, áo khoác, khăn quàng đủ màu rực rỡ, rồi ánh đèn loang loang của đèn đường, biển hiệu đã phủ lên mùa động một màu sặc sỡ. Chúng tôi vẫn thường đùa nhau rằng, mùa đông mà không ra đường thì đúng là có lỗi với thời tiết, bởi, mỗi góc phố, mỗi con đường đều được trang hoàng màu sắc, màu của mùa vàng, của ánh đèn, của quần áo…

Để lại bình luận

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài viết liên quan

Theo dõi chúng tôi

Bài viết mới nhất